MIÊU TẢ CON ĐƯỜNG QUEN THUỘC TỪ NHÀ ĐẾN TRƯỜNG LỚP 5

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 MIÊU TẢ CON ĐƯỜNG QUEN THUỘC TỪ NHÀ ĐẾN TRƯỜNG LỚP 5.

Tuổi thơ ai cũng có những kí ức, những cảnh để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. Kí ức của em tràn ngập những cảnh đẹp thân thuộc nơi quê nhà, nào là: cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà hay triền đê với tiếng sáo diều vi vu,… Những cảnh vật đã hằn sâu trong tâm trí mà suốt đời em không thể nào quên. Đối với em, thân thuộc và gần gũi nhất vẫn là con đường từ nhà đến trường.

Nhìn từ xa, con đường quanh co, uốn lượn như một dải lụa mềm mại. Con đường không rộng lắm nhưng đường cũng đủ cho một chiếc xe tải chạy qua và được trải nhựa phẳng lì. Mỗi khi đặt chân lên con đường lòng em lại cảm thấy bồi hồi. Hàng sáng, mỗi khi ông mặt trời vén màn mây và tỏa ánh nắng chan hòa khắp muôn nơi, em lại cùng đám bạn đi đến trường trên con đường làng quen thuộc. Ánh nắng ấm áp lọt qua kẽ lá chiếu xuống mặt đường như những hoa nắng đang nhảy nhót. Những cơn gió nhè nhẹ thổi qua mơn man trên mái tóc của em. Không khí buổi sáng thật trong lành và mát mẻ. Đi trên đường, em có thể nghe thấy tiếng chim hót lảnh lót trên cao, ngắm những bông hoa dại ở ven đường, nhìn thấy những giọt sương còn đọng lại ở cánh hoa hay phiến lá long lanh như những viên ngọc quý mà đất trời ban tặng. Hai bên đường là nhà cửa cao tầng mọc san sát nhau với những mảng sơn lúc nào cũng tươi mới, càng rực rỡ hơn trong nắng và gió. Những hàng cây nối đuôi nhau san sát, toả bóng mát rợp cả con đường. Vào buổi sớm, cây cối dường như mới tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, ánh nắng chiếu qua cành cây làm cựa mình sự sống. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như muốn vẫy chào chúng em. Trên hè phố, luôn có thể nhìn thấy những tốp người đi bộ buổi sáng, những tốp học sinh đi học,… Các bạn đeo khăn quàng đỏ thắm trên vai, khoác ba lô trên lưng, vừa đi vừa trò chuyện về chuyện bài vở, trường lớp. Dọc con đường còn có những hàng ăn sáng rất khanh trang và phong phú như hàng phở, bánh mì, bánh cuốn,… Những hàng quán này là chỗ tụ họp ăn uống của lũ học trò chúng em. Con đường buổi sớm thật náo nhiệt và rộn rã, gương mặt ai cũng ánh lên vẻ vui tươi, nụ cười thường chực trên môi. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng gọi nhau í ới, tiếng còi xe ồn ào suốt cả con đường. Trưa về, người đi lại thưa thớt, con đường yên lặng như chìm vào trong giấc ngủ. Hai hàng cây đứng quạt cho con đường càng thêm yên giấc. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tốt tươi. Những tia nắng li ti rải xuống mặt đường trông như dát bạc. Chiều về con đường như thức giấc. Con đường lại ồn ào náo nhiệt bởi tiếng cười nói và tiếng còi xe. Mỗi lần nhắc đến con đường này là bao kỉ niệm lại hiện về trong em, mãi mãi không bao giờ phai.

Xem thêm:  Văn mẫu lớp 5: MIÊU TẢ CÂY XOÀI

Em rất yêu con đường quen thuộc từ nhà đến trường. Con đường đi học đã trở thành một phần quan trọng trong tuổi thơ của em. Con đường đi học cũng là con đường đưa em đến với tri thức, chắp cánh cho những ước mơ của em được bay cao bay xa. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng niu từng bước chân đầu tiên của đời em.

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ CON ĐƯỜNG QUEN THUỘC TỪ NHÀ ĐẾN TRƯỜNG LỚP 5

Quê hương tươi đẹp trù phú biết bao khi có biết bao cảnh đẹp như cảnh cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, cảnh dòng sông hiền hòa thơ mộng,… Nhưng có lẽ quen thuộc và gần gũi nhất với em chính là con đường quen thuộc từ nhà đến trường.

Mỗi ngày, chúng ta đều từ nhà đến trường và cũng lại trên con đường ấy từ trường về nhà. Nên từng cảnh vật, từng hàng cây, từng ngôi nhà luôn hiện lên trong tâm rí em một cách rất tự nhiên và gần gũi đến lạ. Con đường đi học đã gắn liền với tuổi thơ của tôi. Hàng sáng, mỗi khi ông mặt trời vén màn mây và tỏa ánh nắng chan hòa khắp muôn nơi, tôi lại cùng đám bạn đi đến trường trên con đường làng quen thuộc. Con đường bây giờ đã được trải bê tông phẳng lì rộng khoảng ba mét chứ không còn bằng đất như hồi xưa nữa. Hai bên đường là hai rặng phi lao cao vun vút, xanh rì chạy dài tít tắp. Trên cành cây những chú chim chuyền từ cành này sang cành khác ca hót líu lo như tạo nên những bản nhạc không lời để đón chào một ngày mới bắt đầu. Ven đường cũng có những ngọn cỏ nghiêng mình rung rinh trước gió. Những giọt sương sớm còn đọng lại trên những tán lá được ánh nắng chiếu vào lấp lánh kim cương thật đẹp. Không khí buổi sáng thật trong lành và mát mẻ. Nắng sớm và gió mát làm tâm hồn em cảm thấy thật dễ chịu và thư thái. Đi trên đường, ngắm nhìn cảnh đẹp của làng quê thật đẹp.

Xem thêm:  MIÊU TẢ ÔNG EM lớp 5

Con đường làng mỗi lúc một đông hơn. Tiếng còi xe, tiếng nói tiếng cười của những tốp học sinh cũng đi học như em cười cười nói nói àm xao động cả một vùng không gian. Các bà, các mẹ xách làn đi chợ sớm. Vài bác nông dân cùng chú trâu đang thong thả đi làm đồng buổi sớm, họ hỏi thăm nhau về việc đồng áng, tin tưởng vào một vụ mùa bội thu với nhiều thắng lợi to lớn. Những ngôi nhà cao tầng hai bên đường mọc lên san sát. Mỗi ngôi nhà khoác một màu áo riêng tạo thành khung cảnh đầy sắc màu tựa bức tranh sơn dầu về hè phố. Trưa về, người đi lại thưa thớt, con đường như chìm vào trong giấc ngủ. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như quạt mát cho con đường. Chiều về con đường như thức giấc. Lại ồn ào náo nhiệt khi các bác nông dân đi làm về. Với em, con đường từ lâu đã là người bạn thân thiết, gần gũi, chia sẻ với tôi mọi nỗi vui buồn. Những ngày em bị điểm kém, con đường  như dỗ dành em.

Em rất thích ngắm nhìn con đường làng quen thuộc từ nhà đến trường. Dù mai này có đi đâu xa, có thể đi trăm nẻo đường khác nhau nhưng hình ảnh về con đường làng vẫn là một phần kí ức không thể thiếu trong em.