BÀI LÀM VĂN SỐ 1 TẢ CON MÈO LỚP 5
“Meo meo meo rửa mặt như mèo, xấu xấu lắm chẳng được mẹ yêu”. Mỗi lần bài hát ấy vang lên, em lại nhớ ngay tới con mèo nhà em được ngoại cho hè năm ngoái. Chú mèo đã làm bạn với em được gần một năm rồi.
Em vẫn nhớ ngày đầu tiên chú mèo đến nhà em, nó nhỏ lắm, vậy mà giờ lớn nhanh như thổi. Nó đã nặng tới 1.5 kg rồi. Từ lúc mới về em ấn tượng ngay với bộ lông của chú ta, nhìn giống cục bông gòn nên em đặt tên chú mèo ta là Bông. Bông đáng yêu lắm. Bông là giống mèo tam thể nên bộ áo của chú ta sặc sỡ sắc màu với ba gam màu chính: đen, trắng, vàng xen kẽ nhau. Lông của Bông dày, mượt, vuốt ve thích lắm. Mỗi lần ôn Bông giống như đang ôm gấu bông vậy. Cái đầu linh hoạt nhỏ như trái cam với hai cái tai lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Nhiều lúc trông mèo ta như một điệp viên thực thụ. Đôi mắt của Bông to tròn, màu nâu nhạt. Trong bóng tối, đôi mắt ấy sáng lên đầy dữ tợn. Cái mũi phớt hồng của chú lúc nào cũng ươn ướt như bị cảm. Cái miệng nhỏ xinh thật khó để nhìn thấy cặp răng nanh sắc nhọn của chú ta – vũ khí để tiêu diệt kẻ thù. Bốn chân của Bông nhanh thoăn thoắt, được đệm thịt. Bộ móng có vuốt cũng rất sắc nhọn. Cái đuôi lúc nào cũng ngoe nguẩy khi em chơi đùa, lúc buồn thì lại cụp đuôi xuống với vẻ mặt buồn rười rượi.
Bông thân thiện với mọi người lắm. Có người lạ vào nhà, Bông chẳng những không sợ mà còn làm thân với mọi người rất nhanh. Bông thích sưởi nắng lắm. Cứ sáng độ bảy, tám giờ, Bông lại nằm ra hiên nhà quay trái quay phải tỏ vẻ khoái chí lắm. Bông rất biết làm nũng. Mỗi khi em làm bài, Bông lại sà đến, dụi đầu vào chân em đòi vuốt ve, cưng nựng. Bông nhanh lắm. Mỗi khi chơi bóng với em, Bông chạy nhanh thoăn thoắt. Cây cau trước cửa nhà em lúc nào cũng thấy Bông tập leo lên rồi lại leo xuống.
Bông không kén ăn như nhiều loài mèo khác. Em thường trộn cơm và cá cho Bông ăn. Bông ăn nhìn ngon lành lắm. Bông cũng biết bắt chuột nữa. Em nhớ nhất có lần cả nhà đang ngủ ngon thì có tiếng động khua dậy. Thì ra là Bông đang “xử lí” con chuột trong bếp vì chuột mon men ăn thức ăn trong bếp. Bông đã giúp nhà em bắt được nhiều chuột con phá hoại như thế.
Em rất yêu quý chú mèo này. Em sẽ không bao giờ quên mỗi lần đi học về là có Bông vẫy đuôi ở đầu ngõ, mỗi lúc buồn vui là có Bông bên cạnh để ôm ấp. Em sẽ chăm Bông thật tốt để Bông luôn khỏe mạnh, để gắn bó với gia đình em nhiều hơn nữa.
BÀI VĂN MẪU SỐ 2 MIÊU TẢ CON MÈO
Mỗi ngôi nhà đều có những con vật nuôi để không khí gia đình thêm sôi động, vui vẻ mà còn mang lại lợi ích. Gia đình em cũng có những vật nuôi như thế: gà, lợn, chó, … Nhưng em vẫn yêu nhất chú mèo của em.
Con mèo được em đặt cho một cái tên rất đáng yêu: Tom, theo tên chú mèo trong một bộ phim nổi tiếng. Tom đã ở với em đã được tròn một năm rồi. Vẫn còn nhớ như in ngày gặp Tom: trên đường học về, thấy một chú mèo con đang bị những con mèo hoang lớn hơn nhiều bắt nạt, thấy thương hại nên em đã lấy hết dũng cảm đưa nó về nhà nuôi. Khoảng thời gian tươi đẹp của em và Tom bắt đầu từ đó.
Một năm trôi đã, Tom đã lớn nhiều so, không gầy gò, yếu ớt như ngày đầu tiên gặp nữa. Thân hình nhỏ nhắn của Tom đủ để một tay em ôm chặt nó vào lòng. Bộ lông của Tom màu đen óng. Nó xù lên mỗi khi muốn làm cái gì mà không được, rủ xuống như xin lỗi khi nghe em phàn nàn. Cái đầu Tom nhỏ chỉ bằng quả cam, đính trên đó hai chiếc pho mát hình tam giác nhỏ xinh. Bởi trên tai Tom có những vết sẹo và thâm như những lỗ của pho mát- kết quả của lần bị bắt nạt khi trước. Nhìn đôi tai ấy mà em thấy thương Tom và càng thấy hạnh phúc khi nó vẫn mạnh khỏe như bây giờ. Nhưng đôi mắt của Tom thì như hai hòn bi ve, luôn long lanh và tinh nghịch. Ai có thể không yêu thương được chứ? Đôi mắt ấy bật sáng như đèn pin trong đêm tối, làm cho lũ chuột phải sợ hãi. Bộ ria mép của Tom còn rất nhỏ và thưa, để em nghịch và trêu ghẹo mỗi khi chán.
Tom được coi là anh hùng nhí của gia đình em. Đám chuột phá hoại luôn được hiệp sĩ Tom truy bắt và trừng phạt thích đáng. Những cuộc rượt đuổi vui nhộn và li kì chẳng kém “Tom và Jerry” đâu. Còn với em, Tom là người bạn, người em thân thiết. Tom ngồi trên đùi em để em ăn cơm, cùng em ngủ, để em vuốt ve khi xem phim, nghe em la hét mỗi khi có một quả bóng lăn vào gôn. Niềm vui của em cũng chỉ là được nhìn thấy Tom ăn ngon miệng, thấy nó yên bình nằm sưởi nắng giữa sân.
Đôi khi, chú mèo bé nhỏ ấy còn dạy cho em những bài học về cuộc sống. Khi những đứa trẻ còn đang mải chơi, gặp khó khăn là bỏ cuộc, thấy đau là khóc, thì Tom không vậy. Chú mèo nhỏ bé ấy dẫu có ngã bao nhiêu lần thì cũng nhất định không chịu dừng lại, nếu không trèo lên được bức tường rào bên vườn. Tom ngã, nhưng nó lại tự đứng lên, rồi lại ngã. Nó kêu lên một tiếng “Meo” đầy quyết tâm rồi nhảy cao. Và rồi, Tom đang đứng trên bức tường, nhìn em đầy tự hào và hành diện. Cái đuôi của nó cứ ngoe nguẩy, đắc chí.
Với những người khác, con vật đôi khi chỉ là một vật nuôi để sai bảo, giúp ích. Nhưng với em, Tom không thế, nó là một dũng sĩ, một người bạn, người em, và là cả người thầy. Mong rằng, em có thể sống với Tom đến mãi mãi về sau.