BÀI VĂN SỐ 1 TẢ NGƯỜI LAO ĐỘNG ĐANG LÀM VIỆC + TẢ CÔNG NHÂN
Hạnh phúc nhất là khi được nhìn thấy người thân yêu của mình làm công việc mà họ yêu thích và say mê. Tôi cũng thế. Tôi thích nhất là khi được nhìn thấy bố say mê trong công việc của mình.
Bố tôi là một công nhân xây dựng. Không chỉ xây nhà mà bố còn có khả năng tự thiết kế một ngôi nhà. Căn nhà tôi ở hiện nay mới được bố và những người bạn của bố xây lại cách đây vài tháng. Đó là khi tôi được nhìn thấy bố làm việc một cách say mê và hạnh phúc nhất.
Trong bộ quần áo lao động và chiếc mũ bảo hộ dùng trong xây dựng, bố tôi thoăn thoắt trèo lên giàn giáo. Dáng người bố cao và gầy, khi đứng lên, lúc lại ngồi xuống xếp những viên gạch lại với nhau rất nhanh và điêu luyện. Tiếng dao xây gỗ vào viên gạch, tiếng bàn chà xoa vữa từ khắp các bức tường rộn lên nghe thật vui tai. Bố vừa làm việc vừa trò chuyện rất vui vẻ với mọi người.
Chưa khi nào tôi hiểu rõ hơn về công việc của bố đến thế. Đó là một công việc thật vất vả. Trong tiết trời nắng nóng của mùa hè, bố làm việc miệt mài, không ngừng nghỉ. Chẳng mấy chốc, mồ hôi thấm ướt lưng áo, mồ hôi thấm đẫm trên gương mặt. Nhưng gương mặt lại không tỏ ra một chút nào mệt mỏi. Tôi thấy bố say sưa làm việc, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc khi được làm công việc mình yêu thích, thỉnh thoảng bố còn huýt sao đầy hứng khởi.
Bố quả là một công nhận lành nghề. Bố xây rất nhanh và đẹp. Những viên gạch thoáng cái đã dựng lên cao ngất, thẳng tắp. Xây xong bức tường là đến giờ giải lao, tôi mang nước mát và trái cây ra cho bố và mọi người. Bố cùng thợ thuyền nói chuyện rất rôm rả và vui vẻ. Họ nói về những căn nhà, chỉ nhau những cách làm , những kĩ thuật,… để giúp nhau cải thiện những thiếu sót. Bố trong công việc hoàn toàn khác với một người bố mà tôi vẫn thấy, yêu thương con cái, hài hước và có khi còn rất nuông chiều chị em chúng tôi. Bố trong công việc thật say sưa, nghiêm túc và giàu kinh nghiệm.
Sau khi giải lao, bố lại bắt tay ngay vào công việc. Bố chuyển sang chát những bức tường đã được xây xong. Nhìn bố làm việc mới thích thú làm sao! Đôi tay khéo léo chát lên những viên gạch trơ trụi một lớp vữa vừa phải, đều nhau, phẳng lì.
Kết thúc ngày làm việc, dù mồ hôi thấm ướt áo, quần sao cũng bị dính vữa bẩn, nhưng bố vẫn giữ nét mặt vui vẻ ấy, không một chút nào mệt mỏi vương trên đôi mắt hay nụ cười.
Tôi thấy thật tự hào về bố của mình. Hiểu được công việc vất vả của bố, tôi càng yêu bố và thương bố nhiều hơn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng chăm chỉ học tập để bố mẹ vui lòng.
BÀI LÀM VĂN MẪU SỐ 2 TẢ NGƯỜI LAO ĐỘNG ĐANG LÀM VIỆC + TẢ CÔ LAO CÔNG
Mỗi một ngành nghề lại có một nhiệm vụ và phục vụ ở những mặt khác nhau cho xã hôi. Nếu những người thầy, thầy cô ươm mầm tri thức, nâng cao học vấn cho tuổi trẻ, bác sĩ chữa bệnh giúp mọi người, các kĩ sư xây nhà xây dựng những công trình phục vị đất nước, những nghệ sĩ làm tâm hồn con người đẹp đẽ và phong phú hơn,…thì những người lao công lại làm sạch cho cuộc sống này.
Nhiều người thường chê thậm chí khinh bỉ, miệt thị những người lao công vì công việc của họ nhưng tôi cho rằng chúng ta không nên có thái độ như vậy vì mỗi một ngành nghề có những cống hiến riêng, chỉ có điều cách cống hiến của họ là khác nhau.
Ở chỗ tôi ở, tối nào cũng có một cô lao công đi quét rác. Năm nay cô đã ngoài bốn mươi tuổi rồi. Dáng người cô dong dỏng cao và có phần hơi gầy. Nước da của cô đen sạm đi vì nắng, vì gió. Mái tóc cô đã có những sợi điểm bạc- bạc vì tuổi, bạc vì những vất vả, sương gió trong cuộc đời. Nhưng mắt cô lại rất đẹp và sáng, ánh mắt luôn ngập tràn những điều hi vọng và những ước mơ. Đặc biệt là khi cô cười, nụ cười của cô rất rạng rỡ và rất duyên, để lộ hàm răng trắng và đều tăm tắp như những hạt bắp.
Cô lao công ấy không chỉ duyên mà cô còn rata chăm chỉ làn việc. Bao giờ cũng vậy, buổi tối nào cô cũng quét rất đúng giờ và quét rất sạch. Tiếng chổi loẹt quẹt của cô vang lên trong con đường buổi tối yên tĩnh. Lúc cô làm việc, cô rất chú tâm và bao giwof cũng hoàn thành tốt công việc của mình. Cô lao động ấy không chỉ chăm chỉ mà còn rất tốt bụng. Có lần khi cô quét rác, nhặt được tiền của ai đó làm rơi, cô liền mang số tiền đó đến phường công an để trả lại cho người đánh mất. Có lần, tôi trò chuyện với cô, tôi hỏi cô rằng vì sao cô lại chọn nghề lao công thì cô đã không ngần ngại mà chia sẻ với tôi rằng: cô thấy mỗi nghề đều có lợi ích, đều cống hiến cho xã hội theo những cách riêng và mặc dù nhiều người không thích công việc này, cô vẫn rất vui vẻ và tự hào vì nhờ có cô và nhữn người giống như cô mà mọi người mới có đương phố xanh- sach- đẹp. Lời chia sẻ của cô khiến tôi càng trân trọng và yêu mến cô cùng bao người lao công khác hơn.
Những người lao công mãi là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta. Hãy cảm ơn họ vì nhớ có họ, chúng ta mới được sống trong môi trường trong lành
BÀI VĂN SỐ 3 TẢ NGƯỜI LAO ĐỘNG ĐANG LÀM VIỆC + TẢ BÁC SĨ
Mọi nghề trong xã hội đều mang lại lợi ích tốt đẹp cho xã hội: như nông dân trồng lên hạt lúa ta ăn, anh công an giữ trật tự đường phố, cô giáo dạy dỗ học sinh nên người, … Cũng có một nghề hữu ích như thế. Đó chính là bác sĩ khám bệnh cứu người. Hôm nay, em được nhìn thấy bác sĩ làm việc như thế nào.
Vì em bị ốm nên bố mẹ đã cho em đến bệnh viện để khám sức khỏe. Một cô bác sĩ đang ngồi trong phòng khám. Cô còn rất trẻ, khoác trên mình chiếc áo blouse trắng thật đẹp. Tóc cô cắt ngắn ngang vai và đeo một cặp kính tròn, những chiếc kình thường là người bạn của các bác sĩ. Thấy em, cô mỉm cười rất tươi, làm bao nhiêu lo sợ của em đều tan biến hết.
Đầu tiên, cô mời em ngồi xuống ghế, đối diện với cô. Phòng của bác sĩ rất rộng rãi và sạch sẽ, nhìn đâu cũng thấy thuốc và những dụng cụ khám, chữa bệnh. Cô hỏi em tên gì, bao nhiêu tuổi. Cô còn cho em một viên kẹo thuốc trước khi bắt đầu khám. Sau đó, cô lấy ra một chiếc kẹp đo nhiệt độ, bảo em ngậm vào miệng. Trong khi đó, cô lấy ra một ống nghe, đầu bên này cho vào ngực em, đầu kia cô cho hai ống vào tai nghe. Làm mọi chuyện, mặt cô đều rất tươi tỉnh, cô luôn mỉm cười. Vi thế, em cũng rất thoải mái để cho cô khám bệnh.
Sau khi nghe xong, cô bảo em rằng bệnh của em chỉ là ốm thông thường. Cô ngồi một lát, lấy một đơn thuốc, ghi tên những loại thuốc cần uống vào tờ giấy. Người ta bảo chữ bác sĩ rất xấu, nhưng em thấy chữ của cô lại rất đẹp, em vẫn có thể nhìn thấy được. Viết xong, cô đứng dậy, dẫn em ra phía chỗ bố mẹ. Cô vuốt tóc em, khen em rất ngoan. Cô nói với bố mẹ em về bệnh ốm nhẹ của em, đưa đơn thuốc và dặn dò rất tỉ mỉ. Cô còn cho em một viên kẹo, rồi chào tạm biệt.
Trong khi đợi bố đi mua thuốc ở quầy, em cùng mẹ đứng đợi. Ở bên ngoài, em thấy cô đang khám cho các bạn khác. Cô vẫn rất niềm nở. Khi cô cười cũng thật đẹp. Một ngày khám bao nhiêu la nhiều bệnh nhân, vất vả và mệt như thế, sao cô vẫn có thể cười tươi được nhỉ? Cô cũng đo nhiệt độ và khám như thế cho các bạn khám. Quy trình làm việc lại làm lại, rất từ tốn và nhanh nhẹn. Các bạn đi vào mặt còn hơi lo lắng nhưng khi trở ra lại đầy niềm vui, vì mới được cô cho ăn kẹo nữa.
Những người bác sĩ như cô luôn vui vẻ, tươi cười, lại giúp được rất nhiều người nữa. Dẫu có vất vả thì họ cũng luôn thấy hạnh phúc và xứng đáng. Em rất ngưỡng mộ những con người luôn cống hiến hết mình như thế. Em sẽ cố gắng học thật giỏi, mai sau có thể trở thành một người như cô bác sĩ vậy.
BÀI VĂN MẪU SỐ 4 MIÊU TẢ MỘT NGƯỜI LAO ĐỘNG ĐANG LÀM VIỆC + TẢ NÔNG DÂN
Một lần, đi cùng với lớp đi trải nghiệm một nông trại trồng dâu tây ở một vùng quê, em đã có dịp được xem các bác nông dân làm việc và lao động như thế nào.
Chúng em đến nông trại từ khá sớm đã thấy bác Học- chủ nông trại ra tiếp đón. Họ nói chuyện rất thân thiện và vui vẻ. Những người ở nông thôn luôn vui vẻ và hòa đồng như thế. Chúng em được dẫn đi xem nông trại luôn. Mới buổi sớm mà các bác nông dân đều đã làm việc rất hăng say.
Bác Học dẫn em đi tham quan. Đầu tiên, ở vườn trồng dâu tây. Một mảnh đất rộng lớn với màu xanh ngút ngàn của lá dâu. Xen giữa những lá dâu um tùm là những con đường mòn nhỏ tự vạch ra để con người có thể đi vào. Ở một nửa bên này, những cây dâu còn xanh được các bác nông dân tưới nước. Nguồn nước tươi mát ở trong những chiếc bình tưới được phun đều cho những cây dâu. Được uống nguồn nước tươi mát, những lá dâu thích thú rung lên và tươi tỉnh trong giọt nước óng ánh phản chiếu ánh mặt trời. Những bình nước cứ thể đưa hết dãy này đến dãy khác tưới mát cho cả vườn dâu.
Ở bên kia, những cây dâu chín trước được các bác nông dân thu hoạch. Các bác chia ra từng người ở từng hàng, cầm trên tay một chiếc giỏ nhỏ. Họ ngôi xuống gần hàng dân, chăm chú quan sát. Những quả dâu xuất hiện nhưng quả vẫn còn xanh nên chưa thể hái. Vạch từng chiếc lá, nếu có sâu, những bàn tay nhanh nhẹn loại bỏ để nó không làm hại đến cây. Và khi đã thấy màu đỏ tươi của những trái dâu đã chín, các bác nhẹ nhàng lấy để bỏ vào giỏ. Bác Học nói, cách hái dâu cũng phải cần có tay nghề, để hái được dâu ngon và không làm tổn hại đến cây dâu. Nhìn các bác hái dâu rất nhẹ nhàng, khuôn mặt rạng rỡ khi được cầm trên tay thành quả lao động của mình. Dẫu những giọt mồ hôi đang lấm tấm trên mặt, sau lưng áo, đến chúng em đứng đó nhìn cũng thấy nóng thì các bác vẫn rất vui vẻ làm việc.
Những quả dâu ấy được hái trong suốt buổi sáng. Đến chiều, một nhóm tiếp tục đi tươi cây và chăm sóc cho cây dâu. Những bác khác lại có nhiệm vụ phân loại, kiểm tra các quả dâu để đóng vào hộp chuẩn bị mang bán. Những đôi tay làm rất nhanh và thuần thục nhưng nụ cười, những câu chuyện vẫn được trao nhau, râm ran cả khu ấy.
Lúc đầu, chúng em đều nghĩ làm nông dân, lao động sẽ rất vất vả và khổ cực. Nhưng sau ngày hôm ấy, em thấy chỉ cần là làm công việc mình yêu, với tất cả tình yêu của mình thì công việc ấy sẽ rất vui và ý nghĩa