Văn mẫu lớp 5: MIỂU TẢ MẸ CỦA EM ĐANG NẤU CƠM, LÀM VIỆC (BÀI VĂN MẪU SỐ 1)
Nếu có ai hỏi tôi rằng, tôi yêu ai nhất, tôi sẽ không ngập ngừng mà trả lời ngay rằng, mẹ là người tôi yêu nhất. Người đã chăm sóc và nâng niu cho từng bữa ăn giấc ngủ của tôi, chăm lo cho tôi bây giờ và cho đến tận mai sau, mai sau nữa. Và tôi yêu nhất là được ngắm nhìn mẹ trong chiếc tạp dề, khi mẹ say sưa chuẩn bị bữa ăn cho cả nhà.
Mẹ tôi năm nay đã gần bốn mười tuổi. Dáng người gầy gầy, mái tóc đen và dài, nổi bật trên nước da trắng hồng của mẹ. Mẹ là giáo viên mầm non của trường mầm non thành phố. Hằng ngày, sau khi từ trường học trở về nhà, mẹ bắt tay ngay vào nấu bữa tối cho cả nhà.
Trông mẹ trong chiếc tạp dề mới dịu dàng làm sao! Mái tóc dài được cột gọn gàng sau gáy. Mẹ bắt đầu với công việc vo gạo. Mẹ vừa làm vừa chỉ tôi cách vo gạo sao cho đúng, thêm nước như thế nào để cơm không quá khô và cũng không quá nhão. Cắm cơm xong, mẹ nhanh chóng bắt tay vào công việc làm cá. Hôm nay mẹ sẽ nấu món canh cá siêu ngon cho bố con tôi. Khuôn mặt trái xoan nghiêng nghiêng, vài giọt mồ hôi lấm tấm trên trán. Đôi bàn tay mẹ thoăn thoắt và thuần thục làm sách con cá tươi ngon cách đây vài phút vừa được mẹ xách về. Mẹ mổ bụng cá, đánh vảy rồi rửa với nước muối thật sạch, sau đó cắt con cá thành các khúc nhỏ, để cho róc nước. Tiếp đến mẹ bắc chảo mỡ lên bếp, chờ cho mỡ trong chảo sôi, mẹ khéo léo bỏ những khúc cá đã được róc nước kia vào, máy nhỏ lửa. Mẹ nói để lửa nhỏ cho cá chín hết mà không bị cháy lớp bên ngoài. Vừa rán cá, mẹ vừa chuẩn bị những lá rau thơm, cà chua, hành,… cần thiết. Tôi giúp mẹ nhặt và rửa rau thơm. Một lát sau, cá trong chảo đã chín vàng, mẹ bắt đầu nấu nước canh. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, đôi má hồng hồng lên vì hơi nóng trong bếp, nhưng đôi môi mẹ lại nở nụ cười rất hạnh phúc. Mẹ nói với tôi rằng nếu khi chuẩn bị đồ ăn cho một ai đó, hãy nấu món ăn đó bằng tất acr tình yêu thương ta dành cho họ, như vậy món ăn sẽ rất ngon. Một lúc sau, đang ngồi trước ti vi xem chương trình hoạt hình trên kênh VTV3, tôi bỗng nghe mùi thơm nức. Vậy là món canh cá đã xong! Ôi chao! Mới thơm ngon làm sao! Nhìn bát canh cá với màu sắc cực kì ngon mắt: màu đỏ của nước canh, màu xanh của lá hành và vài thứ rau thơm, màu vàng ươm của cá. Tôi háo hức nếm thử, một mùi vị thật tuyệt vời. Món canh rất vừa miệng và đúng như mẹ nói, tôi cảm nhận được cả mùi vị của tình yêu thương của mẹ trong món canh này.
Cuối cùng, mẹ làm món trứng cuộn- món ăn yêu thích nhất của tôi. Đôi tay thoăn thoắt, nhanh nhẹ y như một đầu bếp thực thụ, gương mặt say sưa và tràn đầy hạnh phúc của mẹ khiến tôi thấy biết ơn và yêu mẹ vô cùng.
Tôi chợt thấy mình thật may mắn khi được là con của mẹ. Tôi tự hứa với chính mình sẽ cố gắng học tập thật tốt để bố mẹ vui lòng và mai này trở thành một người giống như mẹ tôi.
Văn mẫu lớp 5: MIÊU TẢ NGƯỜI MẸ CỦA EM ĐANG NẤU CƠM, ĐANG LÀM VIỆC (BÀI VĂN MẪU SỐ 2)
Trong gia đình, người em yêu quý nhất là mẹ. Ngắm nhìn mẹ đang nấu cơm, em càng thấy khâm phục và thương mẹ nhiều hơn.
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi, mẹ không chỉ là người vợ hiền mà còn là người mẹ đảm đang. Mẹ em khéo tay, những mâm cơm mẹ nấu ngon tuyệt ngỡ như món ăn của một đầu bếp thực thụ. Gian bếp nhỏ xinh có lẽ chứa đựng cả khoảng tâm hồn của mẹ, những món ăn là nơi mẹ gửi gắm những quan tâm, tình yêu tới từng thành viên trong nhà. Em là cô con gái lớn nên thường xuyên theo mẹ vào bếp. Thế giới nấu ăn của mẹ thật phong phú nhưng mẹ thường nấu những món mà người thân thích nhất. Mẹ em thường mặc chiếc tạp dề khi vào bếp, khâu chuẩn bị nguyên liệu được mẹ lo chu đáo. Em phụ mẹ cắm nồi cơm- phần công việc giản đơn nhất, còn mẹ chế biến món ăn. Dáng người dong dỏng của mẹ hơi cúi xuống khi thái hành, đôi mắt đen láy nhìn chăm chú vào lưỡi dao. Vừa làm mẹ vừa chỉ bảo em cách nấu cơm ngon, dễ làm. Nụ cười tươi luôn nở trên môi mẹ làm em bớt lo lắng bởi nấu ăn là sở đoảng của em. Đôi bàn tay mẹ thoăn thoắt làm cá, chú cá nằm im trên thớt, từng lớp vảy óng ánh được trút bỏ. Mẹ dặn dò em cách làm sạch và ướp cá để nó không bị ươn, vẫn giữ được chất đạm trong từng thớ thịt. Mẹ dạy em từng chút một từ cách bật bếp ga sao cho an toàn đến cách dán cá sao cho chín tới mà không bị cháy. Đôi bàn tay thon thon không lúc nào ngơi nghỉ, mẹ chẳng khác nào một nhà ảo thuật tài ba. Mẹ bảo em phải lật cá đều tay, để nhỏ lửa như vậy món cá mới vàng, ngon. Mùi cá dán dậy hương béo ngậy cùng lúc đó nồi canh cũng được nấu xong. Mẹ nêm nếm gia vị rất khéo, chẳng lúc nào món ăn không hợp khẩu vị của thành viên trong gia đình. Chỉ sau nửa tiếng, mâm cơm đã được dọn ra tươm tất được trưng bày gọn gàng, bắt mắt trong những chiếc tô, chiếc đĩa trắng tinh, sạch sẽ. Em không để ý rằng, gương mặt mẹ đang đỏ hồng vì ánh lửa, những giọt mồ hôi còn lấm tấm trên gương mặt gầy gầy, xương xương. Qua từng mâm cơm, gửi gắm bao tình cảm của mẹ, phải chăng bao công sức, tâm huyết mẹ đặt vào đó để tình cảm gia đình thắt chặt hơn.
Chứng kiến việc nấu cơm vất vả của mẹ, em thầm cảm ơn sự chăm sóc chu đáo mà lặng lẽ mẹ dành cho mọi người. Em thấy yêu hơn người mẹ hiền của mình.