Văn mẫu lớp 5: TẢ GIÀN MƯỚP (BÀI LÀM VĂN MẪU SỐ 1)
Đôi bàn tay của mẹ không chỉ nuôi hai chị em em khôn lớn, trưởng thành mà đôi bàn tay khéo léo ấy còn gieo trồng, nuôi dưỡng biết bao nhiều loài cây. Trong vườn nhà em có rất nhiều cây như cây chanh, cây táo, cây rau đay, rau mùng tơi,…đều do một tay mẹ gieo hạt, bón phân, tưới nước,… Và đặc biệt tại khu vườn ấy, còn có một giàn mướp nữa- một giàn mướp mà như điểm thêm sắc cho khu vườn nhà em.
Ở mỗi một vùng nông thôn, dường như tại gia đình nào cũng trồng ngay tại vườn nhà mình một giàn mướp. Mướp không giống những cây chanh hay cây táo và một số loại cây khác, chỉ cần công chăm sóc là lớn mà mướp cũng như các cây dây leo khác, còn cần đến giàn để nâng đỡ hoặc leo xung quanh một cây cứng vì nó thuộc họ thân mềm. Để gieo trồng mướp, cần có hạt giống, để từ hạt giống ấy, mướp sẽ dần trưởng thành. Càng lớn, thân mướp càng bám chặt vào giàn hơn và lan rộng ra khắp giàn rộng chừng hai mét. Ngọn của mướp rất mảnh dẻ nhưng nó lại có thể nâng đỡ đến vài trái mướp to đấy. Lá mướp có màu xanh đậm, dẹt, có năm khía chụm lại ở cuống, có nhiều đường vân và đặc biệt là nhìn rất giống lá phong. Nổi bật giữa màu xanh của những chiếc lá ấy là những bông hoa mướp vàng năm cánh. Trông giàn mướp cứ y như là một cô gái khoác trên mình tấm áo màu xanh có điểm những họa tiết màu vàng vậy, trông mới duyên dáng làm sao. Những bông hoa mướp vàng ấy đã hấp dẫn, thu hút biết bao nhiêu chú ong, cô bướm đến hút mật bởi vẻ đẹp của mình toát ra từ mùi hương dịu nhẹ tỏa lan khắp không gian. Còn quả mướp khi còn nhỏ có màu xanh, chỉ độ bằng hai đốt tay người lớn thôi nhưng khi lớn lên, sẽ to bằng cổ tay người lớn, càng về già thì nó càng to lớn. Mướp khi chín thì vẫn có màu xanh ngọc và rồi khi về già, thì nó khoác trên mình tấm áo nâu. Vỏ mướp có phần cứng nhưng ruột trong lại vô cùng mềm. Mướp khi chín thường được dùng để nấu canh. Mùa hè mà có trái mướp để nấu canh cua thì còn điều gì tuyệt vời hơn nữa!
Hình ảnh giàn mướp cùng đôi tay khéo léo, kì công chăm sõ của mẹ sẽ mãi là hình ảnh không bao giờ phai mờ trong tâm trí em. Trái mướp ấy như gợi em nhớ về bát canh thơm ngon mẹ nấu, về một tuổi thơ ngập tràn kỉ niệm ở vườn nhà
Văn mẫu lớp 5: TẢ GIÀN MƯỚP (BÀI LÀM VĂN MẪU SỐ 2)
- “Từ độ người đi biết trưa quê
- Thương giàn mướp nhỏ hoa chưa về
- Vàng hoa trưa ấy còn bay phấn
- Thơm đến trưa này trưa mướp quê”.
- (“Trưa quê” – Sao Mai)
Những giàn mướp từ lâu đã đi vào thơ ca như thế, là hình ảnh khó quên của tuổi thơ mỗi người. Tôi cũng vậy, giàn mướp sau nhà là một phần không thể quên.
Nằm ở phía sau nhà, giàn mướp được dựng lên ngay gần chiếc ao nuôi cá của gia đình. Những cây gỗ rắn chắc và cây nứa được bố lựa chọn cẩn thận, dựng lên thành chiếc giàn rất dài và rộng. Mới hôm nào bố dựng, chỉ có những ô vuông viền màu nâu trống rỗng, và những cây mướp chỉ là những chiếc dây màu xanh nhỏ xíu bám víu lấy chân cột. Rồi chiếc dây nhỏ bé ấy lớn dần thành những sợi dây to bằng chiếc ống hút, chiếc đũa, cứ cao dần và bám chặt vào những thanh nứa trên sàn. Chẳng mấy chốc, chiếc giàn trống không đã được lấp đầy bằng những chiếc lá chen chúc nhau. Cả khu vườn được tô điểm, làm mới bởi màu xanh non rất đặc trưng của lá mướp.
Những chiếc lá mướp to bằng những chiếc vung, như những chiếc lá khoai thu nhỏ vậy. Những chiếc lá gây khó chịu bởi cái lông ở bên trong. Những vân lá hiện rõ rệt, in đậm trên thân lá. Xen giữa màu xanh của lá là màu vàng tươi sáng của hoa mướp. Những bông hoa to, xòe năm cánh rực rỡ, kiêu hãnh nhìn lên bầu trời. Chúng đang tận hưởng thời khắc đẹp đẽ và quý giá của mình. Nhưng có những bông hoa vội và, liền biến thành quả. Những quả mướp ban đầu nhỏ xíu, treo lủng lẳng trên giàn mướp. Rồi chúng lớn dần, khoác chiếc áo màu xanh nhạt với những chiếc gân sọc dọc từ đầu đến cuối. Có những quả mướp to bằng bắp tay người, dài 40- 50 cm, càng xuống phía dưới lại càng phình to ra. Khi những cơn gió đi qua, quả mướp đung đưa như những đứa trẻ tinh nghịch đang chơi trò chơi mạo hiểm.
Giữa những trưa hè nắng nóng, có một giàn mướp với màu xanh tươi mát trong vườn làm cho không khí thêm dễ chịu và thoải mái. Đặc biệt, nó còn gắn với tuổi thơ của tôi. Đó là những ngày thuở bé bên bố làm giàn, nhìn bố buộc từng thanh nứa vào với nhau. Đó là những lúc chúng tôi rủ nhau trốn ngủ chưa, nằm dưới giàn mướp, ngước nhìn lên để ngắm những tia nắng lọt qua khe hở hiếm hoi chiếu xuống mặt đất. Những chiếc lá mướp hay hoa mướp còn để nghịch làm trò chơi tuổi nhỏ. Những quả mướp tươi ngon mà làm canh thì thật là mới ngon làm sao. Canh mướp thơm ngon, bổ dưỡng làm người ta dịu đi trong mùa hè oi ả.
Giàn mướp, những quả mướp đã đi cùng với những ngày tháng tuổi thơ tôi. Mai này dẫu có bao nhiêu loại quả đẹp và sang trọng tôi vẫn yêu loại quả giản dị này.