Văn mẫu lớp 5: TẢ BÁC NÔNG DÂN ĐANG CÀY RUỘNG

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 TẢ BÁC NÔNG DÂN ĐANG CÀY RUỘNG

Từ nhỏ tôi đã rời quê nhà lên sống ở một thành phố ồn ào và náo nhiệt. Hình ảnh quê hương thanh bình yên ả tôi chỉ biết qua sách vở là nhiều. Mỗi khi hè đến, tôi lại được trở về thăm quê và khi ấy tôi được ngắm nhìn bác nông dân đang cày ruộng- một hình ảnh để lại những ấn tượng khó phai mờ.

Bóng chiều phủ bóng lên quê hương, từng tia nắng chói chang yếu dần rồi tắt hẳn nhường chỗ cho bóng râm và gió mát. Tôi được chị họ dẫn ra đồng làng tôi. Một cảm giác thật sảng khoái và dễ chịu, thưởng thức hương vị của quê hương. Giữa đồng nước trắng mênh mông, các bác nông dân đang làm việc rất hăng say. Người thì cuốc ruộng, người tát nước, người nhặt cỏ. Vừa làm họ còn vừa trò chuyện cùng nhau để quên đi nhọc nhằn. Những câu hò, điệu hát vang lên hòa vào không trung, làm nên cái bản sắc của vùng quê kinh kì.

Đang thả hồn vào ruộng đồng quê hương, tôi bỗng sững lại trước hình ảnh một bác nông dân đang cày ruộng. Nhìn bác tôi đoán chắc bác cũng phải ngoài 50 tuổi nhưng vẫn còn rất khỏe mạnh. Trên thửa ruộng, bác điều khiển con trâu cày ruộng. Bác khoác lên mình bộ quần áo lao động đã bạc màu, chắc hẳn vì nắng và gió khắc nghiệt nơi đây. Nước da bác ngăm ngăm đen đầy khỏe mạnh, dưới bóng chiều cơ bắp bác nổi lên cuồn cuộn. Nếu một người không rắn chắc và khỏe mạnh như bác thì cũng chẳng thể làm nổi công việc cày ruộng. Tay phải bác nắm chặt cái cày, tay trái cầm roi quật vào con trâu để ra hiệu cho con trâu làm việc. Cày hết vòng ngoài đến vòng trong, từng lần trâu quẹo trái quẹo phải đều tuân theo lời “ví, thá” của bác nông dân. Cứ như vậy, bác đã cùng con trâu dệt nên những đường cày thẳng tắp, lưỡi cày đi rẽ nước và đất bùn sang hai bên. Tiếng bước chân lội bì bõm hòa với những hiệu lệnh điều khiển con vật đã phá tan đi không gian buổi chiều tĩnh lặng. Bằng sự khéo léo và đầy kinh nghiệm trong việc cày ruộng, lười cày của bác luôn cày sâu xuống lòng đất bởi dân gian ta thường nói: “Cày sâu tốt lúa”. Chăm chỉ và cẫn mẫn làm việc cũng đã một thời gian khá lâu, từng giọt mồ hôi lầm tấm rơi rồi ướt cả chiếc áo đã sờn. Khuôn mặt chữ điền hiền lành, phúc hậu của bác cũng tỏ rõ sự mệt mỏi.

Xem thêm:  Văn mẫu lớp 5: TẢ BÁC BẢO VỆ TRƯỜNG EM

Trời cũng đã sẩm tối, ruộng đã cày xong nên bác cùng con trâu nghỉ ngơi, trở về nhà sau ngày làm việc.

Em cũng trở về nhà. Có lẽ lần được ngắm nhìn bác nông dân đang cày ruộng sẽ là món quà vô giá để em hiểu hơn về nỗi vất vả của người nông dân Việt tự bao đời.

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ BÁC NÔNG DÂN ĐANG CÀY RUỘNG

Nắng hè oi ả đã gọi một mùa hè tràn về trên khắp làng quê. Nắng như rót mật trên từng cành cây kẽ lá, nắng len lỏi qua từng con ngõ nhỏ và dát vàng lên từng con đường quê. Lúc này là lúc vào mùa, các bác nông dân đã hoàn thành công việc thu hoạch lúa gạo. Bác Dũng – người hàng xóm của em lại bắt tay vào một mùa mới.

Sáng sớm bác đã chuẩn bị máy cày và những công cụ khác để sẵn sàng cày thửa ruộng vừa mới gặt. Tay bác thoăn thoắt tra dầu vào máy, bác kiểm tra máy móc thật kĩ càng rồi mới đánh lái đưa máy cày ra đến cổng. Bác đeo găng tay, đội mũ để cho khỏi nắng, nom bác đã sẵn sàng để bắt đầu một ngày làm việc vất vả.

Ra đến đồng, bác cẩn thận đưa máy xuống đồng rồi mới bắt đầu cày ruộng. Những thửa ruộng vừa gặt còn vương đầy gốc rạ và những vụn rơm mới. Bác Dũng làm việc rất khoa học, không phải cứ đưa máy tới đâu là gặt tới đó, bác lần lượt cày từ mép thửa ruộng này rồi cứ cày từng hàng thẳng tắp. Nắng đã lên. Ánh nắng chói chang của ngày hè chiếu xuống khiến thửa ruộng bừng sáng, lấp lánh nom đẹp như một bức tranh mà người nghệ sĩ tài hoa nào đã chấm phá vài nét. Nước ở ruộng óng ánh những sắc vàng chói lóa. Nắng đã khiến cảnh vật trở nên rực rỡ hơn nhưng bác Dũng vẫn tập trung vào công việc mình làm. Tay bác nhanh nhẹn lái máy cày xới trên mảnh ruộng vừa thu hoạch lúa. Máy cày đi tới đâu, từng hàng đất bị xới lên theo đến đó. Bác nói rằng sau khi thu hoạch, phải xới đất như này để đất nghỉ ngơi, nó hấp thụ được nhiều khoáng chất hơn để trở nên tơi xốp hơn, màu mỡ hơn để lại bắt đầu một vụ mùa mới. Thế nên bác cày từng hàng rất kĩ, đất như vỡ vụn ra dưới chân bác.

Xem thêm:  MIÊU TẢ CON ĐƯỜNG QUEN THUỘC TỪ NHÀ ĐẾN TRƯỜNG LỚP 5

Cày được một thửa, bác ngừng tay để lau những giọt mồ hôi đã bắt đầu thánh thót rơi trên gương mặt rám nắng của bác. Lưng bác ướt đầm mồ hôi vì nóng, bác đưa tay quệt những vệt mồ hôi chảy dài trên trán, tay với nhanh lấy chai nước bác đã chuẩn bị rồi uống. Bác dừng lại một chút ngắm lại mảnh ruộng bác vừa cày : thật kì diệu biết bao, lúc nãy đâu nó vẫn chỉ là mảnh ruộng còn vương đầy gốc rạ, thế mà giờ đã được cày xới, tơi xốp lạ kì. Bác mỉm cười rồi lại nhanh chóng bắt tay vào công việc. Tiếng mãy cày nổ vang khắp cả một vùng trời, hòa vào tiếng chim hót trên cành cây tạo thành thứ âm thanh xao động cả một vùng. Bác vẫn lái máy cày trên thửa ruộng, bác đi tới đâu là mảnh ruộng như nở hoa đến đó. Rồi nay mai thôi, trên mảnh đất tơi xốp này sẽ lại trải dài màu vàng của cây lúa làm cho quê hương giàu đẹp hơn. Nghĩ tới thành quả tương lai mà lòng bác vui sướng lạ kì.

Mặt trời đã đứng bóng. Trời càng chuyển về trưa lại càng nắng gắt hơn. Bác nghỉ tay một lát rồi lái máy cày về nhà, không quên ngoái lại nhìn thửa ruộng mình vừa cày xong. Nhìn thấy bác làm việc, em càng thêm yêu mến công việc của những người nông dân, càng thêm trân trọng hạt gạo – hạt ngọc trời đã ghi dấu biết bao nhiêu công sức của người nông dân.