TẢ GIỜ RA CHƠI LỚP 5

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 MIÊU TẢ GIỜ RA CHƠI

Đối với mỗi học sinh, giờ ra chơi có lẽ là tiết học thú vị nhất. Bởi lẽ đây là khoảng thời gian học sinh được giải lao sau hai tiết học, được chơi đùa theo sở thích của mình. Bản thân em cũng rất thích được ngắm nhìn sân trường vào giờ ra chơi, được cùng các bạn hò hét cổ vũ cho hai đội bóng trên sân trường.

Sân trường đang im ắng thì tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên: “Tùng…tùng…tùng”. Học sinh thu dọn sách vở và bắt đầu ùa ra sân trường như ong vỡ tổ. Tiếng nói, tiếng cười vang lên khiến không gian trở nên náo nhiệt và rộn rã. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu trắng của những chiếc áo đồng phục và màu đỏ rực rỡ của những chiếc khăn quàng tung bay phấp phới trên vai các bạn Đội viên. Nắng đuổi bắt trên những cành lộc non mơn mởn, chim ríu rít chuyền cành như muốn chơi cùng các học sinh.

Các bạn bắt đầu tổ chức bao nhiêu trò chơi lý thú, thu hút mọi người đến chơi cùng và cổ vũ. Đám con gái chúng em tụ tập dưới gốc cây bàng già góc sân trường chơi trò nhảy dây. Người nhảy giỏi nhất là Khánh. Một, hai, ba…mười hai, mười ba…hai mốt, hai hai…Chiếc dây quanh nhanh dần, nhanh dần theo nhịp nhảy. Chúng em nhìn chăm chú và đếm. Đôi bàn chân Khánh nhấc lên đặt xuống nhịp nhàng, thoăn thoắt. Không một lần vướng dây, không một lần lỗi nhịp. Đôi môi đỏ thắm, đôi mắt sáng ngời, trông Khánh thật đáng yêu! Sáu mươi…bảy mươi…tám mươi…Sợi dây vẫn quay đều, quay đều…Má Thảo hồng lên, lấm tấm mồ hôi nhưng nụ cười vẫn không tắt trên môi. Chúng em nín thở theo dõi. Nhịp nhảy chậm dần và Thảo dừng lại ở con số một trăm hai mươi mốt cái. Một tràng vỗ tay kèm theo tiếng hô động viên: “Cố lên Khánh ơi!” vang rộn cả góc sân khiến các bạn đang chơi ở chỗ khác ngoái lại cả để nhìn.

Ở giữa sân trường, có một tốp bạn đang chơi trò kéo co. Cả hai bên đều ngang tài ngang sức nên sau hơn 5 phút đồng hồ mà vẫn bất phân thắng bại. Gương mặt ai cũng đỏ bừng bừng vì vừa nóng vừa mệt nhưng không ai chịu thua ai, vẫn cố gắng hết sức để giành phần thắng về cho đội của mình. Thế rồi, bạn Nam ở cuối hàng bất ngờ buông tay và hét toáng lên: “A! Sâu! Có sâu” làm đội bên kia đang được đà kéo mạnh nên đã giành chiến thắng. Tuy nhiên, các người chơi thì ngã dúi dụi còn các cổ động viên bên ngoài được một phen cười vỡ bụng vì biểu cảm ngộ nghĩnh của Nam. Vui nhất phải kể đến trận bóng giữa hai lớp 5A và 5B đang diễn ra sôi nổi phía bãi cát, gần vườn trường. Tú và Thành là “linh hồn” của hai đội. Hai bạn chuyền bóng thoăn thoắt, lừa bóng qua hàng hậu vệ, trông chẳng khác gì hai cầu thủ thực thụ đang thi đấu trên sân cỏ. Nhờ hai bạn mà hai đội đều ghi được những bàn thắng đẹp mắt mặc dù ra về với tỉ số đều.

Xem thêm:  KỂ VỀ KỈ NIỆM KHÓ QUÊN VỀ TÌNH BẠN LỚP 5

Dọc dãy ghế đá cạnh vườn hoa, các bạn gái đang tụ tập lại trò chuyện và đọc sách rôm rả. Bác bàng già đung đưa tán lá tạo thành bóng râm che mát cho sân trường. Thỉnh thoảng có vài ngọn gió nhẹ thổi qua đủ làm hong khô những giọt mồ hôi lấm tấm trên mặt. Phía canteen nhà trường, mọi người đang xếp hàng mua đồ ăn để chống đói cho cái bụng. Thế rồi, tiếng trống lại một lần nữa vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Các bạn nhanh chóng xếp hàng vào lớp để bắt đầu một tiết học mới đầy bổ ích và lý thú.

Những hình ảnh của giờ ra chơi đã trở nên quen thuộc đối với em. Em rất thích khoảng thời gian này vì được cùng các bạn chơi những trò chơi vui nhộn.

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ GIỜ RA CHƠI LỚP 5

 “Tùng…tùng…tùng” . Tiếng trống ra chơi đã điểm. Trên lớp, cô giáo kết thúc bài giảng, từng tốp học sinh ùa ra sân như ong vỡ tổ. Em đứng dậy, bước ra khỏi lớp và ngắm nhìn sân trường giờ ra chơi.

Thật kì lạ khi mới đây, sân trường lặng yên không một bóng người, chỉ có tán cây biếc rờn in trên nền gạch. Thế mà giờ đây, từ khắp các lớp, các bạn học sinh ùa ra sân khiến sân trường bỗng chốc sôi động hẳn lên. Hè đến nên ánh nắng vàng ươm như rót mật xuống sân trường, mật nắng chảy qua từng kẽ lá, len lỏi qua từng ngọn cây xanh xanh rồi in dấu vàng óng trên sân trường. Làn gió nhẹ thoảng qua mang theo hương thơm của các loài hoa lan tỏa khắp sân trường. Trong không khí ngày hè đó, các bạn học sinh đang tụ tập với nhau để giải tỏa tinh thần sau một giờ học kéo dài. Nhóm các bạn thì túm năm tụm ba chơi bắn bi, nhóm các bạn nữ thì chơi nhảy dây, nhịp chân như đang hòa cùng vào với nhịp nắng. Đâu đó quanh đây có một vài tốp túm lại chơi ô ăn quan, chơi chuyền, đánh chắt – những trò chơi của tuổi thơ, của dân gian đều được các bạn tiếp thu rất nhanh chóng. Dưới gốc cây bàng lá xanh biếc như một cái ô khổng lồ che mát của một vùng sân trường, có những cô bé mở sách ra đọc, ánh mắt hồn nhiên như dán vào từng câu từng chữ. Tiếng cười nói vang vọng khắp sân trường.

Xem thêm:  MIÊU TẢ ĐỒNG HỒ BÁO THỨC lớp 5

Ở góc sân là khoảng sân dành cho các môn thể thao. Những tiếng vợt cầu lông cứ đều đều vang lên trong nắng, quả cầu lúc nảy lên, lúc lại hạ xuống thật nhịp nhàng. Một không khí sôi động, náo nhiệt đang được chính các bạn học sinh tạo ra trong ngôi trường này. Em đi dọc dãy hành lang. Đâu đó trong một vài lớp vẫn có nhiều bạn ngồi chăm chỉ học bài. Có những bạn lại ngồi trò chuyện để rồi tiếng cười nói vang lên thật giòn giã.

Cây cối trong trường như tươi trẻ hẳn lên để hòa vào sự náo động của cả một sân trường. Cây bạch đàn rì rào trong gió sớm. Bác phượng già gật gù như hài lòng với không khí náo nhiệt nơi đây. Hàng hoa mười giờ như tô thêm cho sắc màu sân trường đầy nắng. Tất cả như đang hối hả, như xôn xao lên trong một giờ ra chơi, hòa vào tiếng nói cười giòn giã của những đứa trẻ.

“Tùng…tùng…tùng”. Tiếng trông báo hiệu vào giờ lại vang lên. Những bạn học sinh nhanh chóng vào lớp đẻ ổn định cho giờ học, để lại trên sân trường một cảm giác yên tĩnh đến bất ngờ. Bác phượng già đã lại ngủ yên, hàng bạch đàn đã thôi vi vu trước gió. Tất cả đã trở về phút giây bình yên lúc nào.